Thời điểm lúc đi thì vội vàng, đường trở về so với lúc đó ngược lại chậm rất nhiều.
Hạ Lệnh Mị đang mang thai, đi theo cùng có một vị đại phu, mỗi ngày hai lần bắt mạch cho Hạ Lệnh Mị. Nhìn mạch tượng mang thai chín tháng, hôm nay hơn ba tháng, mạch tượng rất ổn định. Coi như như vậy, chính xác trong lòng Uông Vân Phong đang run sợ, ngồi xe ngựa đều sợ đụng trúng một viên đá cũng có thể đủ đem con hắn ra ngoài, hận không được người xưa tang bốc. Tâng bốc lại sợ kiệu phu thất thủ, sẽ hại Hạ Lệnh Mị. Cả ngày lẫn đêm trong lòng đều run sợ, trong lúc đó không còn bộ dáng bách chiến bách thắng, không sợ hãi.
Hạ Lệnh Mị nhìn thấy bộ dạng hắn như vậy thì buồn cười, chỉ nói: “Thiếp năm đó mang thai Hạ Phân mà còn cưỡi ngựa đi biển…”
Uông Vân Phong lập tức sắc mặt tái nhợt, cho người đi gọi Hạ Phân.
Hạ Phân vất vả ra cửa một chuyến, hôm nay người hơi lớn, phụ thân và mẫu thân tạm thời cũng sẽ không theo dõi hắn quá, hắn đang cưỡi ngựa chạy như điên, bị Uông Vân Phong gọi vào trong xe ngựa, trên khuôn mặt nhỏ hiện vẻ suy sụp: “Làm sao?”
Uông Vân Phong khó có thể nói mình lo lắng chon hi tử. Lo lắng so với bảy năm không sai biệt lắm, thế nào cũng làm hắn xấu hổ mở miệng. Không biết làm gì khác hơn là kéo Hạ Phân ngồi xuống: “Chạy lâu như vậy cũng mệt mỏi, nên đọc sách.”
Hạ Phân vừa nghe đọc sách liền không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-muon-an-thit/3049402/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.