"Người của Lệnh Ngọa chết bao nhiêu người?"
"Ta không biết." Uông Vân Phong nói, quay đầu gọi Bạch Nghiên tới, phân phó đối phương đi truy tìm lộ trình của Triệu Vương Phi. Hắn đem Hạ Lệnh Mị đẩy vào sân nhỏ, dặn dò: "Đừng gấp, không có việc gì."
Hạ LệnhMị có chút nóng bức, cũng gọi Hắc Tử tới: "Bên cạnh Vương phi hẳn là cóảnh vệ Hạ gia, ngươi liên lạc thử xem, lại phái người phân chia ra đitirmg kiếm."
Trên đường Uông Vân Phong đi về thư phòng dừng một chút, nhẹ nói: "Cảm ơn."
Hạ Lệnh Mị cắn môi, không cho từ chối đi theo hắn về thư phòng. Cả mộtngày thân mật đột nhiên bị loại cảm giác như dao cắt, chậm chạp mangtheo chút đau đớn rõ ràng.
Hạ Lệnh Mị dùng sức nháy mắt, ngồicách bàn không xa, nhìn Uông Vân Phong vội vàng móc ra địa đồ Thần Châu, theo tin tức từng bước một tiến vào, trên bản đồ đánh dấu càng ngàycàng nhiều. Nước trà càng uống càng lạnh, sắc mặt Uông Vân Phong cũngdần dần tái nhợt.
Hạ Lệnh Mị hỏi hắn: "Những ngày này ngươi nắm trong tay quân lực Thần Châu nhiều hay ít?"
Uông Vân Phong chỉ kinh ngạc trong nháy mắt: "Chưa tới ba thành. Ai cũngkhông nghĩ ra địa điểm nho nhỏ này của Thần Châu, lại che giấu tất cảcác thế lực lớn ở đây, ngoại trừ binh lực triều đình của mình chiếm cứsáu thành, các thành bộ khác tứ tán đều không có trong cơ cấu của riêngmình.” Hắn tiến vào vài cái địa phương trên địa đồ, "Hơn nữa, binh lựcba thành này ta cũng không nhúc nhích được. Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-muon-an-thit/3049314/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.