Tay của Uông Vân Phong vắt trên mái che nắng nhìn một con chim lớn lượn vòng qua đỉnh đầu, đột nhiên lùi về phía sau một bước
Người hầu Quyển Thư bên cạnh nghi ngờ hỏi: "Chẳng lẽ không đúng?" Vừa dứtlời, Quyển Thư kêu to, bụm mặt nghẹn họng nhìn trân trối, cả buổi trờimới chống đỡ trong lòng bàn tay, dí sát cái mũi vào ngửi ngửi: "Đâylà... Cứt chim?"
Vẻ mặt Uông Vân Phong lạnh lùng buông lỏng, cảm khái nói: "Phi Đao, là một người xem chim chóc như kẻ thù."
Quyển Thư: "Nôn - -!"
Bạch Nghiên đang từ dinh thự đi ra ngẩng đầu nhìn Mạc Vô Lam, đột nhiên nhìn lại góc tường thấy Quyển Thư liền tối tăm trời đất, khẳng định nói:"Lão gia, đứa con trong bụng Quyển Thư không phải là của ta."
Uông Vân Phong treo một bên vẻ mặt cương thi: "Ta biết." Quyển Thư nôn càng lúc càng lớn tiếng
Bạch Nghiên cọ cọ hai tay: "Lão gia có biết hay không, chúng tôi có hàng xóm bí mật?”
Uông Vân Phong nhìn theo ngón tay của Bạch Nghiên, từ tường cao nhà mình một đường nhìn quét đến bức tường thấp của Cổ phủ hàng xóm. Đúng là đầu hạ, bên trong tường hoa đào đã rụng hơn phân nữa, chỉ còn năm ba nhánh hoagià còn vương vấn trên tường như muốn rơi. Hình như Uông Vân Phong hơirung động: “Một nhánh hoa nở hồng hạnh vượt tường.”
Bạch Nghiên cười gian hai tiếng hắc hắc, tiến đến bên tai lão gia nhà mình: "Nghenói tòa nhà này là lão phu nhân ở Cổ Gia tự mình tuyển chọn.”
Uông Vân Phong dửng dưng liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-muon-an-thit/3049280/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.