Sự việc đã như vậy, ai cũng chưa phòng bị nàng có hành động gì xấu ở phía sau, không có người để ý nàng.
Phút chốc phía sau mở ra một cánh, Bạch Huyên không hề báo trước baylên, hướng về phía bọn họ vớ lấy Hạ Noãn Ngôn, tay lôi Hạ Noãn Ngôn lênmuốn quăng xuống vách núi.
Người cách Hạ Noãn Ngôn gần nhất dĩ nhiên là Gia Cát Mộ Quy.
Nhưng hiện tại hắn đang lúc bị độc phát, hoàn toàn không dùng võ công được, ngay cả sức lực cũng mất hơn phân nửa.
Bây giờ thể lực của hắn còn kém so với người thường, đừng nói chi là di chuyển nội lực ngăn cản Bạch Huyên.
Nhưng hắn cũng không buông tay.
Tay hắn vẫn đang vòng bên hông của Hạ Noãn Ngôn, giờ càng ôm lấy nàngchặt chẽ hơn, cùng với nàng văng xuống núi, từ không trung rớt thẳngxuống, dưới thân chính là vực sâu vạn trượng.
Người mà Bạch Huyên muốn giết chỉ có mình Hạ Noãn Ngôn thôi, Gia Cát MộQuy mà bị tổn thương chút nào thì nàng sẽ nổi điên, hiện tai lại khôngthể để hắn rơi xuống vách núi tan xương nát thịt.
Vươn tay ra, muốn tách hai người đang ôm nhau trước mắt ra.
Nhưng Gia Cát Mộ Quy dường như sớm có chuẩn bị, trong tay không biết lúc nào đã cầm thanh đoản kiếm, đang chờ tay Bạch Huyên đụng qua đây.
Gia Cát Mộ Quy võ công rất cao, ở trong Tứ quốc hoàn toàn không có đối thủ, hắn trước giờ không cần binh khí.
Cho nên hắn có thể mang đoản kiếm theo bên người, hiển nhiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3035066/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.