Gia Cát Mộ Quy coi như mình chỉ bị người ngắt lời một chút, vẻ mặt không đổi nói tiếp: “Ngươi đã quên còn người có cùng mục đích giống nhưngươi, ngươi không nói, khi nàng ta muốn giết ngươi, thì chúng ta cũngsẽ chỉ đứng nhìn thôi”.
Tư Đồ Tĩnh trước đó không nghĩ tới Bạch Huyên sẽ vùng lên tấn công, vẻ mặt trắng bệch còn chưa hết hoảng hồn.
Ngược lại Bạch Huyên, nàng bị Gia Cát Mộ Quy quăng như vậy, mạnh mẽ bay ra ngoài.
Nếu không phản ứng nhanh, sẽ đụng thẳng lên núi đá, cho dù không chết, cả khuôn mặt cũng sẽ bị hủy
Miễn cưỡng đứng thẳng người, nàng run rẩy lên tiếng hỏi Gia Cát Một Quy, “Ngươi ……. Thật sự một chút cũng không để ý ta”.
Gia Cát Mộ Quy bực mình nhăn mày lại, “Ta không biết ngươi”.
Một câu thực bình thường, tuy rằng đúng là coi thường người tới cực điểm, rất là đả kích người, nhưng ………
Bạch Huyên thế nhưng chống đỡ không được liền té xuống, xem sắc mặtnàng, quả thực là có thể dùng đến mất hết can đảm để hình dung.
Tóm lại nhìn thế nào cũng không phải phản ứng bình thường.
Gia Cát Mộ Quy không quan tâm phản ứng của nàng, “Tư Đồ tiểu thư”. Hắn lạnh giọng nhắc nhở Tư Đồ Tĩnh.
Tư Đồ Tĩnh lấy lại bình tĩnh, biết mình không có lựa chọn nào khác, “Ta đưa các người đi xuống”.
Gia Cát Mộ Quy không nói gì, mà chỉ khẽ gật đầu.
Nhưng động tác gật đầu mới làm được một nửa, cả người hắn đột nhiên cứng đờ, sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3035063/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.