Thẩm Hoài Nhiên sửng sốt một chưởng này của nàng tập trung toàn bộ nội lực. 
Nếu hắn không ngăn kịp, một chưởng này mà đánh đi hẳn là phải chết không nghi ngờ, thần tiên cũng cứu không được. 
Nghiêm đại công tử mất hứng, oán giận, “Ngươi thật đúng là phiền phức ~” 
Nói xong hắn đứng lên, “Quên đi, nhiều người xem thế ta cũng thẹn thùng lắm, ngươi chết đi~” 
Sau đó hắn ngoắc ngoắc tay, thật vui vẻ gọi Gia Cát Mộ Quy, “Đi, chúng ta chơi bời đi ~” 
“Ngươi vô liêm sỉ!” Bạch Huyên ở phía sau hắn mắng khàn cả giọng. 
“Ngươi sao giờ mới nhìn ra ưu điểm của ta ~” 
Nghiêm đại công tử thuận tay kéo Tiểu Hắc qua một bên, vô cùng thânthiết cọ cọ ở trên gương mặt Tiểu Hắc, “Hơn nữa ngươi coi, ta giống nhưkhông dám xuống tay với Gia Cát Mộ Quy sao~” 
Bị hắn ôm, vẻ mặt của Tiểu Hắc vẫn bình tĩnh như cũ nhìn Bạch Huyên,“Bạch cô nương, công tử nhà ta tình dục mãnh liệt, làm ngươi chê cười”. 
Ngay cả chết đều không giải quyết được vấn đề, Bạch Huyên rốt cục hếtcách, thê thảm nghiêm mặt mở miệng, “Được, ta nói! Phong Cốc ở ngay núiVô Ưu!” 
Núi Vô Ưu, Vô Ưu ở ngay ngoài thành Đông Lâm quốc. 
Tên núi là Vô Ưu, cũng là trơ trụi, đi không được vài bước liền đến vách núi. 
Vô Ưu ở ngay trong thành của Nghiêm gia, Nghiêm đại công tử tất nhiên biết tình huống này. 
Nhìn ra nghi ngờ của hắn, Bạch Huyên cười thảm, “Phong Cốc ở ngay dưới vách núi”. 
Rốt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3035052/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.