“Kẻ thù?” 
Nghiêm đại công tử vừa cười cong đôi mắt hút hồn kia của hắn, “Không nhớ rõ, ta là người không thích mang thù”. 
“Đúng vậy a, bình thường có thù oán là ngươi lập tức báo ngay mà …..”Nói cái gì Hạ Noãn Ngôn cũng không tin hắn sẽ không mang thù. 
Nhưng Nghiêm đại công tử thậm chí lắc lắc đầu, “Ta thật không nhớ rõ, nhưng trái lại Tiểu Hắc lại nhớ kỹ việc này”. 
“Bẩm công tử, mỗi tiết thanh minh, Tiểu Hắc quả thật nhớ kỹ có đốt nhang cho bọn họ”. 
“......” 
Nàng cũng biết! 
Nghiêm đại công tử không để ý vẻ mặt bị đả kích lớn của bọn họ, lại bắtđầu làm nũng, “Tiểu Hắc, ngươi thật tri kỷ, không có ngươi thì ta làmsao bây giờ~” 
“Bẩm công tử, ngươi có thể đi chết”. 
Hạ Noãn Ngôn đau khổ kéo kéo tay áo Gia Cát Mộ Quy, cảm thấy chỉ có khinào hắn mở miệng, Nghiêm đại công tử còn có thể bình thường chút. 
Gia Cát Mộ Quy cũng theo ý nàng, lạnh lùng mở lời, “Trong vòng một nénnhang, ngươi hỏi không ra vị trí Phong Cốc, Long Tiên Quả liền khôngliên quan tới ngươi”. 
Nghiêm đại công tử thu lại tầm mắt, cười nói, “Dựa vào thế lực củaNghiêm gia, chỉ cần biết vị trí Phong Cốc, muốn lấy một viên Long TiênQuả dễ như trở bàn tay”. 
“Nhưng võ công của Nghiêm công tử hoàn toàn biến mất, Nghiêm gia bây giờ không vượt qua được cao thủ của ta”. 
Bị người nhìn thấu, Nghiêm đại công tử cũng không hoảng, chỉ cười vỗ tay, “Quả nhiên mắt có năng lực”. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3035043/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.