“Ở trong lòng dân chúng Tứ quốc, địa vị của Bạch gia vô cùng cao quý, chính chúng ta cũng tự cho mình rất cao, nhưng mà quay người lại, chúng ta đều phải nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân vô điều kiện, loại cảm giác này cũng không dễ chịu gì”.
Bạch công tử càng nói giọng càng nhỏ, “Năm đó Linh tộc xảy ra chuyện, trong nhà rất nhiều người …….. Cho tới bây giờ đã không đi tìm chủ nhân, còn có một số tìm không bao lâu liền buông bỏ, hiện tại trong nhà đã không có ai sẽ còn nhắc tới Linh tộc rồi”.
Theo nhận thấy của hắn, Linh tộc bị diệt vong, trong nhà rất nhiều người thậm chí rất vui mừng.
Bởi vì từ sau này, thế lực của Bạch gia chính là hùng mạnh nhất đại lục.
“Nếu thật sự giống dự đoán của các ngươi như vậy, người Linh tộc cũng không bị diệt vong, chính là đi đến thời không khác, hiện tại chỉ có thể xem chính bản thân bọn họ có năng lực trở lại hay không kia”.
Hạ Noãn Ngôn nghe được xúc động, “Bạch công tử, cám ơn ngươi.”
Nếu không có hắn nhiều năm luôn kiên trì tìm nàng như vậy, nàng đến bây giờ cũng sẽ không trở về.
“Có gì mà cám ơn, chúng ta là bằng hữu”.
“Ừ, là bạn tốt!”
“Vậy ngươi đem Gia Cát Mộ Quy cho ta mượn, để ta đi báo thù đi?”
“……… Ngươi nói xem Lệnh tôn có phải hay không sẽ rất mạnh?” Hạ Noãn Ngôn nhanh chóng chuyển đề tài.
Không nghĩa khí!
Ngay cả của riêng mà cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3035012/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.