Hạ Noãn Ngôn lấy tay kéo cằm, hơi chần chờ, “Hơn nữa ta cảm thấy hắn rất có thể không phải lúc nào cũng biến mất trong thời gian dài a ……. Có lẽ có đôi khi hắn tới tìm ta, nhưng là ngươi không biết?” 
“Không thể nào!” 
Bạch công tử quả quyết phủ nhận, “Trước kia cả ngày ta đều gần như ởcùng chỗ với ngươi, nếu muốn không bị ta biết, hắn chỉ có thể ban đêm đi vào trong phòng ngươi!” 
Nói xong Bạch công tử liền biết không bình thường. 
Nếu Lệnh tôn cùng Hạ Noãn Ngôn thật sự là quan hệ người yêu, hắn đương nhiên có thể đến ban đêm! 
Xong rồi xong rồi. 
Bạch công tử thản nhiên lui về phía sau, cảm thấy nơi này sẽ lập tức xảy ra chuyện bạo lực đổ máu cùng thùng dấm chua đổ nhào. 
Nhưng trên nét mặt Gia Cát Mộ Quy không có gì thay đổi, còn rất bình tĩnh gật đầu, “Quả thật có thể”. 
“......” 
Đây là yên lặng trước bão táp sao? 
Mí mắt Bạch công tử chớp mãi, càng không ngừng nháy mắt cho Hạ Noãn Ngôn. 
Đáng tiếc Hạ Noãn Ngôn có lẽ còn đang suy nghĩ chuyện của Lệnh tôn, không để ý tới đôi mắt nhỏ nhắc nhở của hắn. 
Bạch công tử đang nóng ruột, đột nhiên nghe Gia Cát Mộ Quy hỏi hắn,“Ngươi không nhớ rõ Lệnh tôn, nhưng hắn chủ nhân của ai đó trong nhàngươi”. 
“Ta không biết hắn là chủ nhân của ai, loại quan hệ chủ tớ này ở Bạch gia là bí mật”. 
Bạch công tử cảm thấy chính mình thật may mắn, “Mỗi chủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3035009/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.