“Nói chuyện chính đi”.
Nàng ngồi vào bên cạnh bàn, rót cho mình chén trà, vẻ mặt bình tĩnh.
Mỗi lần thấy nàng làm bộ nghiêm túc đều rất buồn cười, nhưng lần nàyđúng là có chuyện quan trọng hơn muốn nói, Gia Cát Mộ Quy cũng thôikhông còn ầm ĩ nàng nữa, “Ấn ký phía sau lưng nàng có vấn đề, ta chỉnhìn thấy lớp độc bên trong thôi”.
“……… Nhưng ta không phải đã chuyển thế, thay đổi cả thân thể sao?”
“Nhưng ấn ký Linh tộc vẫn đi theo nàng”.
Nói cách khác nếu có người từng động tay với nàng, mặc kệ thân thể hoán đổi bao nhiêu lần, cũng không chút nào bị ảnh hưởng.
Đây là nguyên nhân mà cánh của nàng vẫn không chịu mọc ra sao?
”Ta đi tìm Bạch công tử”
Bạch công tử đang ở trong phòng cách nàng không xa, vừa nghe nàng nói, lập tức chạy lại đây.
“Ta muốn liếc xem ấn kí trên người người một cái”. Hắn cau mày, mở miệng yêu cầu.
Nói xong hắn phòng bị lui ra cách xa Gia Cát Mộ Quy, “Ta chỉ nhìn thôi,không có ý khác, ngươi cũng rõ ta biết Noãn Ngôn mấy trăm năm rồi, nàngcũng tựa như người thân của ta, ngươi không chịu có thể coi ta như mèokhông đáng làm người”.
Bằng không hiện tại hắn làm sao lại không sử dụng võ công, có thể thùng dấm chua này không nhịn được mà ra oai đây.
Không nghĩ tới Gia Cát Mộ Quy một chút cũng chưa phản đối, cũng không ngăn hắn đi xem lưng Hạ Noãn Ngôn.
Hắn là ghen có lựa chọn, không phải ghen lung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3034987/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.