“Ừ, may mà Bạch tôn còn cần ngươi chăm sóc, hiện tại cũng có cớ để cho Tư Đồ Tĩnh đi theo, bằng không liền càng phiền phức rồi“.
Ai.
thật ra Hạ Noãn Ngôn còn có một nỗi băn khoăn, “Tiểu Vương Gia ngày hômqua nói với ta, hắn sau này không muốn cùng Tư Đồ Tĩnh quen biết lẫnnhau“.
Tiểu Vương Gia thật sự cái gì cũng biết, nhưng Tư Đồ Tĩnh không biết là hắn biết.
Hai tỷ đệ cứ như vậy không ai quen biết nhau, ngay cả nói cũng chưa nói câu nào.
”Tiểu Nhiên không muốn quen biết coi như xong”
Bởi vì trải qua thời thơ ấu, Gia Cát Mộ Quy có cái nhìn về chuyện kếtthân rất lãnh đạm, “Tư Đồ Tĩnh cũng coi Tiểu Nhiên là đệ đệ, cho dù thật sự tỷ đệ quen biết lẫn nhau, Tiểu Nhiên cũng không cảm nhận được cái gì là tình thân“.
”Cũng tốt, dù sao có chúng ta ở đây, tiểu bằng hữu cũng không có cô độc.”
”Nhưng dù sao chúng ta cũng là người lớn.”
”Hả?” Có ý gì?
”Tiểu Nhiên rất thích trẻ con“.
”Biết, hắn cũng rất thích bé con“.
thật ra bé con chỉ có cái khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu có thể gạt người kia, còn cái khác đâu có giống trẻ con?
”Bằng không chúng ta sinh một bảo bảo đi?”
“......”
Đề tài thay đổi quá nhanh rồi......
”Noãn Ngôn”, Gia Cát Mộ Quy cười nhìn nàng, “Nàng đã quên chuyện gì phải không?”
”Cái gì?”
”Ngày hôm qua đáng lẽ là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta“.
“......... Nhưng nghi thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3034912/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.