Chỉ có Tiểu Vương Gia vội vã gọi người đi lấy băng khối, sau đó xuyên qua đám người chạy tới.
”Chàng đang giả vờ à?”
Làm bộ cúi đầu nhìn thăm dò nhiệt độ cái trán của hắn, Hạ Noãn Ngôn thì thầm hỏi hắn.
”Chẳng lẽ nàng muốn nghe bọn họ lải nhải hành động này của ta không thích hợp thế nào sao?”
Dựa vào mái tóc của Hạ Noãn Ngôn che đậy, Gia Cát Mộ Quy nhân cơ hội hôn nàng một chút.
”không cần làm loạn!”
Hạ Noãn Ngôn hơi buồn cười, “Chàng hiện tại độc phát hôn mê, ta muốn giả làm bi thương nha!”
”Dù sao bây giờ là nàng lấy ta, nàng không đau buồn, bọn họ cũng chỉ tìm cớ nói ta không tốt, sẽ không nói nàng gả sai người“.
nói xong Gia Cát Mộ Quy thật sự thầm thở dài oán trách, bộ dáng oán phụ mười phần.
Tìm cớ nói không tốt.......
hắn còn dám nói
”không cần trêu ta!“.
Hạ Noãn Ngôn thật sự không nhịn cười được, đành phải giả bộ chính mình quá khổ sở, ghé vào trên người hắn cười.
Nhìn từ phía sau, bờ vai nàng run lên, tựa hồ khóc hết sức nghiêm túc.
Bạch công tử nóng nảy, nghĩ đến điệu bộ Gia Cát Mộ Quy độc phát nghiêm trọng.
Cũng không quản mọi người sẽ đoán thân phận của hấn thế nào, hắn cũng vọt lên mấy bước.
Vì thế Tiểu Vương Gia cùng Bạch công tử vội vàng chạy tới đều buồn bực......
Buồn bực thì buồn bực, Bạch công tử vẫn khom người, đem Gia Cát Mộ Quy “hôn mê” dìu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3034902/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.