“Phế võ công của ta đi.”
Đây không phải là vì thoái vị mà trước đó Gia Cát Mộ Quy luyện tập lời kịch, là thật sự có người đang nói như vậy.
Bạch tôn ngồi dựa ở trên giường, vẫn là ánh mắt lãnh đạm xa cách như trước, giọng nói bình tĩnh nói cho bọn họ biết như vậy.
“......”
Bạch công tử hoàn toàn bị ngốc, không dám tin nhìn đại ca mình từ nhỏ đã sùng bái nhất mà cũng sợ hãi nhất.
Võ công phế đi?
Võ công cao nhất Bạch gia, cho dù là nhìn ra thiên hạ cũng là cao thủ đứng đầu thế mà đại ca phế đi võ công sao?
Hạ Noãn Ngôn kinh ngạc cắn môi dưới, còn lại Gia Cát Mộ Quy không biết đang suy nghĩ cái gì mà mắt nhìn xuống.
Im lặng.
Ai cũng im lặng.
Trong phòng không có người nói chuyện.
Bạch tôn liền ở bầu không khí đó mà mở miệng, giọng nói vẫn là bình tĩnh.
”Cũng không phải hoàn toàn phế đi, chỉ là nội thương của ta quá nặng,không bồi dưỡng trên một năm, võ công nhất định không trở về được, nhưng cần bảo đảm một năm này phải cẩn thận tĩnh dưỡng.”
Tầm mắt của hắn chậm rãi đảo qua ba người ở đây.
”Các ngươi cũng biết thời gian một năm đối với gia chủ Bạch gia mà nóicó ý nghĩa thế nào, ta bình thường gây thù chuốc oán nhiều lắm, lại córất nhiều người ở mơ ước vị trí gia chủ Bạch gia này.”
Ta bảo hộ huynh!
Bạch công tử thiếu chút nữa liền thốt ra như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3034893/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.