Từ sau khi Bạch tôn đến ở lại, Tư Đồ Tĩnh không biết nghe được tin tức này ở đâu, cũng rất nhanh chạy tới.
Nhưng nàng cũng không dám tùy tiện đến gần Bạch tôn, sợ chọc giận Bạch tôn, về sau sẽ không còn cơ hội tiếp cận hắn.
Cho nên sau khi đến kinh thành, nàng đi thẳng vào hoàng cung luôn, giục Hạ Noãn Ngôn nói bọn họ nghĩ cách giúp nàng.
Nghĩ cách, nghĩ cách........
Cách cũng không phải muốn mà nghĩ được như vậy a!
Bạch tôn là người tệ nhất mà nàng đã gặp và tiếp xúc.
Hơn nữa đây là cổ đại, hắn vẫn là Bạch tôn thân phận tôn quý.
Cho dù một khi không có hứng thú là tiện tay đem Tư Đồ Tĩnh giết, cũng sẽ không có người dám nói gì hắn.
Hạ Noãn Ngôn mệt mỏi tựa lưng vào ghế ngồi, suy nghĩ hồi lâu cũng không có ý nào.
”Bạch công tử, đại ca ngươi thích dạng nữ nhân nào?”
Phải tùy bệnh hốt thuốc mới có hiệu quả a!
”Không biết, ta hoàn toàn quên rồi“.
Bạch công tử đang phấn khởi soi soi gương, quan sát cánh của mình vừa dài ra.
”Nếu không ngươi hỏi những người Bạch gia khác một chút đi?”
”Hỏi cũng vô ích, trừ phi tự thân đại ca muốn nói, bằng không Bạch giakhông ai dám bàn tán việc riêng của đại ca, tất cả mọi người đều rất sợhắn“.
Cho nên không phải hắn nhát gan sợ mất thể diện, mà người Bạch gia đều là như vậy.
”Vậy ngươi trực tiếp đến hỏi đại ca ngươi đi?”
”Không đi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3034864/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.