Lợi dụng bé con không biết nói chuyện, Bạch công tử bắt đầu kích động Tiểu Vương Gia.
”Ta không làm đâu!”
Tiểu Vương Gia làm mặt quỷ, “Miêu ca ca ngươi chỉ muốn trả thù hắn nói ngươi là món đồ chơi thôi!”
“........ Hừ, Bản công tử bây giờ có cánh, không thèm cãi với các ngươi!”
Bị vạch trần Bạch công tử đắc ý sờ sờ cánh vừa dài ra.
Không có ai lại đem một đứa bé ra vừa đánh vừa đập làm thí nghiệm cả,nhưng trong thân thể đứa bé nếu tồn tại một linh hồn trưởng thành, tựbản thân hắn có thể làm thí nghiệm được.........
Nghe bọn họ nói chuyện, tay của bé con cào cào ở trên bàn.
“......”
Mọi người không nói gì nhìn cái bàn thật sự bị hắn cào cho rớt một ít vụn gỗ.
”Cái bàn cũ thôi mà......”
Hạ Noãn Ngôn không quá tin lắm, đưa tay cào một cái, lại cào tiếp đến cái cọc gỗ.
“......”
Mọi người yên lặng, đều cào lên bàn một chút, cũng không cần dùng sức dùng võ công, chỉ đơn giản là cào một chút.
Không phản ứng.
Một cái bàn bền chắc, nhưng đột nhiên bị bé con cào rơi xuống một ít vụn gỗ, lại bị Hạ Noãn Ngôn coi như một miếng đậu hủ mà cào lên.
”Noãn Ngôn, pháp thuật của ngươi khôi phục rồi hả?”
Hạ Noãn Ngôn không dám chắc chắn, có chút hồi hộp cào lại một cái ——
”Đau.”
Cái bàn không phản ứng, ngược lại ngón tay bị đau.
”Xem ra vẫn là tình cờ mới có thể hiệu nghiệm“. Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3034851/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.