……….. Nhưng Gia Các Mộ Quy lại tránh được.
“………….” Không cần phải như vậy chứ…….
“ Lần đầu tiên….. ta hi vọng là ta chủ động”. Gia Các Mộ Quy quay đầu đi chỗ khác, sắc mặt hồng hồng.
“…………”
Tốt, ta đồng ý.
Nhưng mà không cần phải nói hai chữ hôn môi có được không, hơn nữa mặt hắn còn đỏ, điều này làm cho người khác hiểu lầm nhaaa.
Hạ Noãn Ngôn cũng bị lây, mặt đỏ, giật giật áo hắn.
“ Sao vậy?”
“ Vừa rồi ngoài việc nghĩ đến ta…..” Nghĩ đến hôn hắn một cái.
Huh u, nàng muốn bắt chước hắn đem những lời này nói ra.
Thu hết xấu hổ, nàng ngẩng đầu nhìn hắn, nghiêm túc nói, “ Ta còn muốn nói, về sau chàng sẽ có ta nữa”.
Gia Các Mộ Quy lẳng lặng nhìn nàng, mỉm cười, “ Ta biết, sau này còn có nàng nữa”.
Hắn cúi đầu, hôn đôi môi cánh hoa của nàng, “ Cám ơn sự xuất hiện của nàng”.
Cứ thế hôn nàng, đầu tiên là nhẹ nhàng hôn, sau đó từ nhẹ nhàng biến thành hôn thật sâu, nhưng rất ôn nhu.
Nụ hôn vừa chấm dứt, cả hai đều đỏ mặt, gương mặt hồ ly yêu mị của Gia Các Mộ Quy lại nghiêm trang, “ Hôn ta một cái”.
“……. Vì sao……”
“ Vừa rồi nàng muốn chủ động hôn ta, nếu bỏ lỡ thì rất đáng tiếc”.
“……………”
Vì sao mặt đỏ cùng câu nói đó của hắn không ăn khớp với nhau vậy!
Hạ Noãn Ngôn phản kháng, “ Tục ngữ nói Nhất Cổ Tác Khí………”
( Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3034728/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.