“ Quốc gia Trăng Non không ai dám giết trẻ con, cho dù là hoàng tộc, nếu giết trẻ con sẽ bị tru di cửu tộc”. 
“…………..” 
Đầu Hạ Noãn Ngôn nhất thời không phản ứng kịp. 
“ Hình phạt nặng như vậy, Trữ Vương hắn có thể ra tay sao?” 
“ Trước kia thì không, dạo gần đây tính hắn kì lạ, ta sợ một ngày nào đó hắn nổi điên lên đem đứa nhỏ giết hại.” 
Trữ Vương phi cắn môi oán hận, thần sắc có vẻ khổ sở. 
Cùng với hận thù, nàng còn lo lắng đứa bé sẽ bị hạ độc. 
“…….. Được, ta sẽ chăm sóc đứa bé, ngươi có thể thường xuyên qua đây nhìn nó.” 
Đầu Hạ Noãn Ngôn có chút đâu, đáp ứng luôn. 
Cứ như vậy, nàng được thêm một danh hiệu vú em cho con của Trữ Vương phi. 
Đem con của Trữ Vương phi trở về, Hạ Noãn Ngôn đành gọi hắn là bé, mọi người trong Vĩnh Ninh điện cũng như vậy gọi. 
Đứa bé không lớn lắm, bộ dáng rất bé, chỉ có một hành động duy nhất là trợn mắt. 
Bạn hỏi hắn đói không, hắn sẽ trợn mắt cho bạn nhìn. 
Hỏi hắn muốn đi tè tè không, hắn sẽ trợn mắt cho bạn nhìn. 
Bạn chọc hắn cười, hắn không cười, trợn mắt cho bạn nhìn. 
Chăm sóc hắn vài ngày, Vĩnh Ninh điện đồn rằng, lời đầu tiên hắn nói, nhất định không phải từ “ Mẹ”, “ Cha”……. Mà là…. 
Dừng! 
Mặt dù đứa bé có tính cách kì lạ, bất quá cái má lúc nào cũng trắngtrắng hồng hồng núng na núng nính nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3034688/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.