Không phải là dỗ tiểu hài tử sao? 
Vẫn là rất nhẹ nhàng, hơn nữa vừa rồi cậu bé thật đáng yêu. 
Xem ra nàng có thể nhàn nhã ngồi chờ Bạch công tử đến đón nàng. 
“ Đa tạ hoàng thượng” 
Lả tả bá ~ (ta hiểu chết liền nhưng nghĩ có thể đây là nàng đang tự hát í) 
Hạ Noãn Ngôn có thể cảm giác được ánh mắt kinh ngạc của thị vệ cùng cung nữ, nàng thậm chí còn nghe được âm thanh hít một ngụm khí lạnh. 
Hả, nói sai rồi sao? 
Do dự một chút, nàng sửa lại lời nói, “ Tạ hoàng thượng long ân, hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế.” 
Như vậy là được rồi chứ? 
Nhưng mỹ nam hoàng đế không phản ứng, Hạ Noãn Ngôn vụng trộm quay lại nhìn thoáng qua. 
Ở ngoài tẩm cung thị vệ cùng cung nữ đều đang bị đả kích, có mấy người thậm chí mặt trắng bệch, lung lay đứng không vững. 
Đây là gì chứ…….. 
Chẳng lẽ còn muốn nói “ Nô tì dập đầu tạ lễ hoàng thượng long ân?” 
Nàng cũng không muốn phải quỳ xuống khi không làm sai việc gì nghiêm trọng. 
Trong tẩm cung nhất thời không ai nói chuyện, Hạ Noãn Ngôn thè lưỡi, cũng không nói chuyện nữa. 
Cuối cùng mỹ nam hoàng đế đánh vỡ trầm mặc, lạnh lung nói, “ Lấy đi.” 
Cái gi? 
Hạ Noãn Ngôn tò mò nhìn về phía bình sứ ở trên bàn, “ Đây là?” 
Mỹ nam hoàng đế không chả lười chính là nhìn vào chân phải của nàng. 
Hả, trị thương hả? 
Tò mò đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-chiu-thua-roi/3034596/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.