Ánh mắt Cổ Nhất chợt lóe sáng.
“Ngươi nói là Kim Mặc Lan sẽ mang Kim hà trư đến kinh thành?”
Kim hà trư, lão đã tìm Kim hà trư mấy chục năm trời không thấy bóng dáng, không ngờ lại xuất hiện ở đại lục Lạc Thiên. Cổ Nhất tràn ngập hưng phấn, cuối cùng thì lão cũng gặp được Kim hà trư nổi tiếng trong truyền thuyết rồi.
Đối lập với gương mặt hưng phấn của Cổ Nhất, vẻ mặt Long Trác Việt lạnh như không thể lạnh hơn. Hắn thản nhiên liếc Cổ Nhất nói: “Một con heo thôi mà, làm gì mà vui vậy?” Cũng không phải là một đôi, còn không biết là đực hay cái, không có đôi thì miễn nói tới chuyện sinh đẻ, bất quá thì có so với không có thì vẫn tốt hơn!
Cổ Nhất buồn bực trừng mắt nhìn Long Trác Việt, cái gì mà chỉ là một con Kim hà trư, phải biết là dù chỉ là một con Kim hà trư cũng đã là báu vật trân quí bao nhiêu ngươi mơ ước a, tại sao hắn lại nói như thể không hề đáng giá vậy?
Nhưng mà… Cổ Nhất nghĩ một hồi cũng thấy đung đúng, trong mắt Long Trác Việt, nếu không phải Kim hà trư này có thể cứu mạng Nhan Noãn Noãn thì nó đúng là chẳng đáng một đồng, trong mắt hắn cùng lắm cũng chỉ là một con heo biến dị mà thôi.
“Ừ thì nó là heo, người của ngươi có nghe ngóng được bao giờ Kim Mặc Lan tới kinh thành không?” Cổ Nhất trừng mắt nhìn Long Trác Việt mấy lượt, thấy đối phương như trước bày ra bộ dáng lạnh nhạt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-bi-nguoi-bat-nat/3149441/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.