“Vương gia, nô tỳ đã chuẩn bị xong bữa trưa rồi, là món đậu hũ cùng canh trứng gà mà người thích nhất!” Nhan Song Song mặc nguyên tạp dề trên người, đi đến trước ghế đá mà Long Trác Việt đang ngồi thở dài nói.
“Aizzzz….” Long Trác Việt hai tay chống cằm, hai mắt híp lại, lần nữa thở dài nói: “Song Song, ngươi thực ồn ào nha, không cần quấy rầy người ta nhớ Noãn Noãn a!”
“Vương gia, nếu Vương phi biết người bỏ cơm sẽ trách mắng nô tỳ a!”
“Ai da, Noãn Noãn dù ít nói nhưng thanh âm rất êm tai nha, người ta chỉ thích Noãn Noãn thôi!”
Khóe miệng Nhan Song Song giật giật, trong đầu lập tức hiện lên hai chữ: quái thai! Bất quá thì Vương gia nói cũng là sự thật, giọng nói của Vương phi thật sự rất êm tai.
Nhan Song Song đột ngột đảo mắt nhìn Long Trác Việt một lượt, mắt đẹp khẽ chớp, nói đến chuyện này nàng đột nhiên cả kinh, nguyên lai giọng nói của Vương gia cũng thật êm tai a! Người mới gặp thường bị gương mặt ngăm đen của Vương gia khiến cho kinh hãi, ấn tượng sâu sắc nên bọn họ cũng quên luôn những ưu điểm khác của người như giọng nói thanh thúy hệt tiếng suối chảy, thấm vào ruột gan.
Nhan Song Song nghĩ đến đây lại đưa mắt nhìn Long Trác Việt, còn có a, đôi mắt Vương gia thật sự rất đẹp, trong sáng, thuần khiết, hai hàng lông mi thật dày và dài như hai cánh quạt nha!
Giống như cảm nhận được ánh mắt của Nhan Song Song trên người mình, Long Trác Việt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-bi-nguoi-bat-nat/3149368/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.