Long Trác Việt kêu lớn khiến cho Nhan Lăng cùng Nhan Xảo không thốt nên lời, nhìn chằm chằm vào Long Trác Việt đang khóc tới kinh thiên động địa một lúc lâu mới có thể định thần lại, nghĩ đến chính mình luống cuống trước Tư Đồ Tử Ngôn mà không khỏi e thẹn, nhanh chóng khôi phục lại bộ dáng nhu nhược.
Nhan Noãn Noãn nhìn Long Trác Việt bên cạnh mà không khỏi cả kinh, khóe miệng có chút run rẩy, cố gắng khắc chế sự xúc động muốn gào lên của mình, đè giọng nói: “Vương gia, quỉ sẽ không xuất hiện vào ban ngày đâu!” vừa nãy không phải thích trốn sau lưng nàng lắm sao, lớn tướng như vậy rồi mà cư nhiên vẫn muốn trốn sau lưng người khác là sao?
Tư Đồ Tử Ngôn hứng thú nhìn Long Trác Việt, khóe miệng cong lên nụ cười châm chọc, một lúc lâu sâu mới chắp tay hướng tới Long Trác Việt nói: “Tư Đồ Tử Ngôn tham kiến Hiền vương gia!”
Long Trác Việt nghe Nhan Noãn Noãn nói quỉ không xuất hiện lúc này, tiếng khóc mới dần dần đình chỉ, nước mắt nói thu là thu, nhanh chóng tóm lấy ống tay áo Tư Đồ Tử Ngôn quẹt một đường trên mặt lau hết nước mắt nước mũi rồi mới làm một động tác khoát tay nói: “Thỏ chết, miễn lễ!”
Tư Đồ Tử Ngôn nhìn ống tay áo mình dính đầy nước mắt nước mũi, gương mặt phút chốc tái đi, cả người khẽ run rẩy muốn ói mà không làm sao ói được. Tên ngốc chết tiệt này lại dám lấy tay áo của hắn lau nước mũi sao? Thật bẩn chết mà! Còn có,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-vi-phu-bi-nguoi-bat-nat/3149278/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.