Võ Gia vốn là gia tộc lớn, đứng đầu là Võ tướng quân, thân là đại tướng quân song vì đất nước đang yên ổn, ông cũng không phải trực ở biên cương nữa, liền được triệu về kinh thành hỗ trợ Hoàng đế. Cũng chính vì để kiềm hãm thế lực của Võ Gia mà Hoàng gia luôn để mắt đến gia tộc này, không để Võ tướng quân có thể xây dựng quân đội ở biên cương, tránh khỏi cục diện phản quốc. Võ tứớng quân đương nhiên thấu hiểu đạo lí này, mấy năm gần đây luôn yên phận, còn dặn gia tộc phải hành xử cẩn thận, tránh chuốc lấy phiền phức. Song lại tích cực kết giao với hoàng gia để gia tộc được vững chắc.
Trước đây Võ tướng quân vốn là người sẵn sàng đạp đổ những người khác, thậm chí hy sinh thân cận để phò tá hoàng đế hiện tại, tay không biết đã làm ra bao nhiêu chuyện xấu, nhuốm biết bao máu tươi. Đến giờ khắc này ông chỉ muốn đưa gia tộc trở thành đệ nhất gia tộc ở kinh thành, không một ai có thể vượt qua, kể cả phải làm gì đi chăng nữa. Ông đã làm biết bao chuyện thương thiên hại lí, rốt cục vẫn có thể đứng trên đỉnh cao này, ông còn phải sợ quả báo đến sao?
Võ tướng quân vừa nhắm mắt dưỡng thần vừa nhâm nhi ly trà thảo mộc quý mà Nhị Vương gia phái người đem tới, tự cảm thấy vô cùng hài lòng với tình hình hiện tại. Ừm... Ông vốn có quá nhiều nhi tử cùng nữ nhi, trứơc giờ vốn chưa từng nghĩ tới đứa nhỏ kia... Thật không ngờ mấy năm nay nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-uy-vu-den-tu-tuong-lai/188378/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.