Ca quản thù hàn thực,
Nại điệp oán,
Lương tiêu sầm tịch.
Chính mãn hồ tuế nguyệt diêu hoa,
Chẩm sinh khứ đắc?
Chu Mật - Khúc du xuân
Ánh mặt trời ấm áp xuyên qua xuyên qu khe hở giữa những cành cây phát ra ánh sáng lấp lánh, chiếu vào những chồi non mới nhú trên thảm cỏ xanh biến thành vũ điệu của những tinh linh, cây xanh, lầu tối, đá xảo, trúc nghiêng, gió khẽ lung lay hải đường xuân đào, cá nhảy tung tăn trong Trường Giang mênh mông cuồn cuộn, phi nhạn chao cánh bay liệng trên nền trời trong veo, hôm nay là một ngày ấm áp, làm gì cũng thích hợp, duy chỉ không hợp với việc làm tổ móc meo trong phòng.
“Tiểu thư,” Hổ Ngọc nhỏ giọng gọi Cơ Hương Ngưng đang nhìn chằm chằm bức họa trên tường đến đờ người ra. “Khí trời tốt như vậy, ngài không muốn ra ngoài một chút sao?”
Cơ Hương Ngưng tựa hồ không nghe thấy lời nàng, vẫn như cũ nhìn chằm chằm bức họa, nhưng lại mở miệng nói.
“Hổ Ngọc, giống ta không?”
“Gì? A! Giống a! Sao lại không giống được?” Hổ Ngọc cũng nhìn về phía bức tranh, “Thành thật mà nói, Hổ Ngọc thực sự rất bội phục cô gia, bức họa này không chỉ thủ pháp trông rất sống động, cực kỳ giống tiểu thư, hơn nữa bất luận là phong vận thần thái, thậm chí là đôi mắt thanh như thu thủy, sâu như biển rộng kia, còn có ý vị cao quý thanh nhã một cách vô hình, cô gia đều vẽ y như đúc, Hổ Ngọc cho rằng, trong thiên hạ hiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-thinh-chi-giao-nhieu-hon/1903452/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.