Author: Trịnh Sảng
Bạch Thiện cùng phu nhân của mình hấp tấp chạy ra khỏi phủ đón người. Đột nhiên Thái Tử đại giá quang lâm phủ thượng thư khiến hắn có chút thụ sủng nhược kinh, hắn chỉ giữ chức quan tam phẩm, không nói về việc ủng hộ Thái Tử lên ngôi vua bởi vì hắn là người chắc chắn được lên ngôi vua, không cần những thứ phù phiếm bên ngoài. Nhưng nếu không phải như vậy thì tại sao Thái Tử lại tự mình đến thăm phủ thượng thư của hắn?
"Cộc cộc cộc"
Vó ngựa vang lên giữa đường phố, cả hai bên lề đường đều đầy ắp người, tất cả đều muốn diện kiến long nhan của Thái Tử. Trong tâm thức người dân Long Phượng quốc hắn chính là sự tồn tại lớn nhất, là Thái Tử nổi danh Tam Quốc của bọn họ. Hôm nay được diện kiến hắn khiến cho ai ai cũng hưng phấn, phấn khởi.
Bạch Cổn Cổn ngồi trong xe ngựa cũng vui vẻ không thôi, đây là lần đầu tiên nàng được đón tiếp bằng phương thức trang trọng như thế này. Thấy khuôn mặt bánh bao mềm mại hiện lên tia ửng đỏ, Dịch Thiên liền đưa tay véo một cái, nói thì nghe sợ hãi vậy thôi, thực ra Dịch Thiên chỉ nắn nắn vài cái cho đỡ "thèm thuồng".
Hai má của Bạch Cổn Cổn bị hắn nắn đau điếng, đôi mắt đen láy rơm rớm vài hạt trân châu, hắn chỉ sợ mình nắn thêm cái nữa thì nàng sẽ khóc lớn, nghĩ vậy cánh tay đang dơ trên không trung liền hạ xuống. Mĩ nhân là phải yêu thương, huống chi nàng còn là khanh khanh của hắn.
"Ngoan, nàng đừng khóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-ta-khong-phuc/35377/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.