Chúng nô bộc trong mắt hoảng sợ nhìn nàng
Giết… 1 người trong đó ư? Ly An cầm đao trong tay ánh mắt đảo qua mọi người … nàng sao có thể giết người vô tội đây?
Từ Hoành Đức đã chết rồi, còn ai? Ai? Nàng không thể ra tay được! Không thể giết bọn họ được.
"Nghĩ muốn giết ai?" Tấm Đông Khai đến gần nàng. ( L: tỷ… giết tên này đi)
"Đang nghĩ." Đao dương lên Ly An hồi đầu.
"Giết lão quyết định rất hay!"
Tấm Đông Khai không ngờ Ly An biết võ bất quá phản ứng của hắn cũng rất nhanh, 1 đao giơ lên chỗ Ly An nhưng có 1 đao chặn tới tránh được 1 đòn chí mạng.
"Ly An ta đã nói rồi nếu như nàng muốn giết người thì hãy để ta làm thay, nàng không phải động thủ!" Người đang nói chính là Tôn Tung Hoành!
"Tung Hoành…" Ly An nghe thấy giọng của chồng, nhìn người của hắn, tâm tình căng thẳng như được nơi lỏng, xỉu ngay trong lòng hắn.
"Tôn Tung Hoành! ngươi không chết? " Tấm Đông Khai lộ ra vẻ hung dữ. ( L: ng` chết sẽ là ông..)
Tôn Tung Hoành đỡ thê tử cười sảng khoái, đáp lại
"Muốn ta chết đâu có dễ thế!"
"Hừ! Chỉ có mình ngươi, không sao bây giờ ngươi chết vẫn chưa muộn!"
"Tấm Đông Khai ngươi rất không hiểu ta rồi! Tôn Tung Hoành nếu đánh thì phải thắng, 1 mình ta cũng sẽ nắm được phần thắng huống chi ta không có 1 mình. Ngươi không thể trốn được đâu!!!"
Tấm Đông Khai vừa xuất thủ thì có cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-nguoi-lon-nhat/1887160/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.