Do Lưu Ân Lam giật dây mà Ly An rốt cục đã lại nhìn thấy thúc thúc, bộ dáng của lão ta không thay đổi chỉ là đã đổi họ tên.
Tôn Ly An thấy hắn giống mười năm sắc mặt dữ tợn, chỉ tự trách mình lúc ấy trẻ người non dạ nhìn vẻ tham lam của ông ta mà nghĩ là hiền lành
"Phụ thân, vị này là Tôn tỷ tỷ ngày hôm qua con đã nhắc tới với phụ thân, tỷ ấy biết phụ thân cũng rất thích dùng trà đích nên nói muốn hợp tác với chúng ta."
Lưu phú xem xét Tôn Ly An vài lần
"Không nghĩ tới Tôn cô nương tuổi còn trẻ như vậy lại am hiểu sâu rộng như vậy, không biết nguồn trà của cô nương là ai?"
"Là lão bản của ta ở Nam Hà thành." Nam Hà thành trong nước nổi tiếng với trà ngon, nơi đó đều là trà ngon thượng hạng vì vậy bọn họ hợp tác cùng nhau không mấy khi hợp tác với nước ngoài nên nàng mới cô ý nói đến trà của Nam thành là nơi cung ứng.
"A…… Tôn cô nương cùng với Đinh lão bản biết nhau đã bao lâu?"
"Gần ba năm." Tung hoành tiêu cục cũng có phân quán ở Nam Hà thành nên hay lấy trà ở đó, và nàng cũng thị sát ở đó nhiều lần nên không thể nói sai đâu.
"Thì ra là thế Tôn cô nương thực không đơn giản, Nam Hà thành quả thật là trà hương thượng hạng…nhưng mà…" Nói mà trên mặt ông ta tươi cười làm Tôn Ly An thấy mà ghét.
"Ta cũng chưa từng nghe nói qua nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-nguoi-lon-nhat/1887155/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.