"Các ngươi thật sự chỉ là huynh muội sao? Muội tin tưởng Tôn Tung Hoành đối với nàng chỉ là tình cảm huynh muội thôi sao?"
Tôn Ly An nhịn không được thở dài, cực kỳ thất vọng về ý nghĩ nông cạn của Tề Triển Phi.
"Tề công tử lời ta nói hoàn toàn là thật, nếu như huynh có nghi hoặc hay không là chuyện của huynh. Nếu huynh còn nghĩ như vậy thì tình bằng hữu chúng ta tại đây chấm dứt! Hai năm qua đa tạ huynh chỉ giáo nhiều điều. Ly An vô cùng càm kích. Chuyện hôm nay coi như chưa bao giờ xảy ra, sau này ta cũng sẽ không tới nơi này nữa. Tề công tử bảo trọng!"
Tề Triển Phi là 1 bằng hữu tốt, là 1 người tốt nhưng đáng tiếc không hợp với nàng, cũng không phải người nàng thích.
Dù sau đó nhiều lần Tề phủ cho người mời, Ly An cũng kiếm mọi lí do chối từ mãi cho đến khi Tề Triển Phi đi khỏi Trường An trấn. Mọi tâm ý của nàng đều đặt tại người Tôn Tung Hoành…
Trước kia Ly An đều dậy vào sáng sớm, tinh thần cũng tự phấn chấn nhưng bất quá hôm nay nàng lại ở tại bàn trang điểm một hồi lâu, chỉ vì ngày hôm qua Tôn Tung Hoành muốn nàng mỗi ngày phải thay đổi trâm cài tóc vì thế nàng có chút phiền não.
Nàng từ trước đến nay quen đơn giản vì hết lòng tuân thủ lời hứa nàng đành phải mở ra ngăn tủ, nhìn bên trong 243 chiếc trâm cài đặt theo thứ tự, mỗi cái đều có hình dáng rất đẹp, độc đáo không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-nguoi-lon-nhat/1887149/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.