Thật sự cứ như 1 giấc mộng, bởi vì cứ sợ hãi sẽ biến mất, nên hắn không dám đi về phía trước. Hắn cực kì khẳng định Ly An không ghét hắn, nàng có tình cảm với hắn ư? Hắn sẽ cơ hội được nắm tay nàng ư?
Bỗng dưng hắn nhớ tới buổi sáng Niệm tương Khảm nói
Có khi những điều tận mắt ta thấy không phải là sự thật, tình yêu đâu có thể che dấu mãi được…
Cho tới nay, chỉ là nhìn hắn, còn Ly An nội tâm rốt cuộc là suy nghĩ cái gì?
Cho dù Niệm Tương Khảm đẹp, nhưng hắn không thể tự lừa dối bản thân yêu Tương Khảm; nếu Ly An cho hắn có một tia hy vọng, hắn khẳng định có thể tìm ra dấu vết.
"Quả là 1 buổi nói chyện đáng giá, cám ơn ngươi." Tôn Tung Hoành luôn mãi nói lời cảm tạ.
"Không cần khách sáo." Người này cuối cùng cũng thông suốt, không khổ công hắn đến đây một chuyến.
"Ta còn có chút việc đi trước, ngươi ở lại chơi, cứ coi như nhà mình đừng khách sáo làm gì!" Nói xong lao nhanh ra khỏi tiêu cục.
Lương Bạc Vân chầm chậm uống trà
" Quả trà của Hoắc lão gia đúng là trà ngon! Niệm Tương Khàm.. nàng thiếu ta 1 lời cảm ơn rồi!
***
Ân tình là 1 cách! Bởi vậy Tôn Tung Hoành quyết định muốn tận dụng thiện ý của thân phận "Đại ca" này! Trước kia hắn luôn luôn tôn trọng Ly An nghĩ muốn chính nàng tới; hiện giờ hắn vẫn như cũ tôn trọng Ly An nhưng bây giờ đến phiên hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-nguoi-lon-nhat/1887146/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.