Tôn Ly An nói xong đứng dậy.
"Ly An tỷ…" Niệm Tương Khảm còn muốn chạy
Tôn Ly An ngắt lời hỏi:
"Niệm Tương Khảm, tỷ tỷ có từng hại em sao?"
"Chưa từng."
Nhớ ngày đó nàng mới đến, có có nhiều người dặn dò, muốn nàng cẩn thận quyền lực rất lớn của Ly An tỷ tỷ, nhưng Ly An tỷ tỷ không có tổn thương nàng, mà rất yêu thương.
"Vậy tin tưởng tỷ tỷ đem toàn bộ giao cho tỷ. Cứ như vậy đi tỷ đi trước." Tại tôn phủ, trừ 2 người nói nàng phải nghe, còn lại mọi việc đều là nàng định đoạt.
Oa? Cái gì? Không,.. cái này thật sự quá khoa trương!
Nàng căn bản cũng chưa đáp ứng gì, như thế nào Ly An tỷ tỷ lại không để ý ý nguyện của nàng, cố ý muốn không trâu bắt chó đi cày? Nàng thật sự không muốn gả cho thiếu gia đâu… (L: ko trâu bắt chó đi cày, câu này ta thích)
Thiếu gia tốt bụng, nhưng nàng thật sự đối với thiếu gia không có cảm giác, hu hu hu, sao không ai gõ tỉnh nào Ly An tỷ tỷ kia có được hay không?
Không! Nàng tuyệt không ngồi chờ chết, nàng phải nghĩ cách!
***
Mỗi ngày hành trình của Tôn Ly An rất ít ỏi. Buổi sáng nàng xử lí mọi việc lớn nhỏ trong phủ. Đến trưa, sau giờ ngọ nàng ở thư phòng tính toán chi tiêu mỗi ngày của Tôn phủ, quá chiều nàng mới bắt đầu thẩm tra đối chiếu sổ sách của Từ Hoành Đức đưa tới.Mỗi ngày công việc rất bộn bề, nhưng vẫn cố để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-nguoi-lon-nhat/1887144/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.