Nghe hắn nói vậy, Thanh Hạm kinh hãi: “Không phải người của Phi Phượng môn đốt sao? Vậy là ai?” Một suy nghĩ xấu thoáng xuất hiện trong đầu nàng, khiến nàng không khỏi mở to mắt nhìn Lăng Nhược Tâm.
Sắc mặt Lăng Nhược Tâm vô cùng nghiêm trọng nói: “Chỉ sợ là triều đình đốt…” Hắn nghĩ một chút rồi hỏi: “Thanh Hạm, nàng còn đi được nữa không?”
Thanh Hạm gật đầu nói: “Hiện giờ tinh thần của ta rất tốt!” Nếu thật sự là do triều đình phóng hoả, thì lúc này, e rằng Huyến Thải sơn trang đã trở thành địa ngục trần gian, tuy cha nàng và mẹ Lăng Nhược Tâm đều có võ công, nhưng lại là người đứng mũi chịu sào, vì muốn đối phó với Lăng Nhược Tâm, chỉ sợ triều đình sẽ tìm mọi cách để đối phó với Lăng Ngọc Song và Đoàn Lạc Trần, nếu thế, kiếp nạn này, họ phải làm sao mới vượt qua được đây?
Nghĩ đến đây, Thanh Hạm chỉ cảm thấy lòng nóng như lửa đốt, tuy nàng và Đoàn Lạc Trần từ nhỏ đã không sống cùng nhau, nhưng ông vẫn là cha nàng! Những ngày tháng ngắn ngủi sống ở Huyến Thải sơn trang, tuy mỗi ngày cha đều gán ghép cho nàng và Lăng Nhược Tâm thành một đôi, lúc đó nàng cực kỳ không ủng hộ, nhưng giờ phát hiện ra Lăng Nhược Tâm rất tốt, thì nàng mới hiểu được nỗi khổ tâm của cha.
Lăng Nhược Tâm thở dài nói: “Nếu giờ chúng ta chạy suốt đêm, có thể sẽ về được đến Huyến Thải sơn trang!” Hy vọng vẫn còn cơ hội để xoay chuyển. Hắn vẫn đang suy nghĩ, rốt cuộc là ai làm? Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-nang-dung-qua-kieu-ngao/1219795/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.