Tiếng kêu hoảng hốt của Thanh Hạm vừa dứt, thì bỗng đám hắc y nhân kia hét lên thê thảm. Nàng kinh hãi khi thấy bọn chúng đồng loạt ngã lăn ra đất, trên trán đều có một đoá hoa. Ngay sau đó, một nam tử mặc áo tím nhẹ nhàng lướt tới. Nhìn thấy người kia, Thanh Hạm mừng rỡ: “Đại sư huynh, huynh tới thật đúng lúc!”
Tống Vấn Chi đi tới trước mặt nàng, mỉm cười với nàng rồi kéo nàng đứng dậy. Hắn nhẹ nhàng phủi bụi đất trên người nàng rồi nói: “Có chuyện gì thế này? Muội lại gây hoạ gì rồi hả?”
Tống Vấn Chi vốn thân thiết với nàng từ nhỏ, nàng vẫn coi hắn là người nhà thân thiết nhất của nàng. Nhiều ngày nay, nàng đều như đi dạo ở quỷ môn quan, giờ vừa nhìn thấy hắn, nàng cảm thấy vô cùng ấm áp. Nghe hắn hỏi vậy, sự ấm ức trong lòng dâng lên khiến nàng rúc vào lòng hắn khóc oà.
Nhìn dáng vẻ này của nàng, lòng Tống Vấn Chi bỗng cảm thấy đau đớn không thôi, hắn khẽ vuốt lưng nàng, nói: “Bé ngốc, đừng khóc nữa, nói cho sư huynh biết, ai bắt nạt muội, sư huynh sẽ dạy dỗ hắn cho muội!”
Nghe hắn nói vậy, Thanh Hạm lại chợt nhớ ra Lăng Nhược Tâm vẫn đang hôn mê bất tỉnh, nàng vội ngừng khóc, lau hết cả nước mắt nước mũi lên y phục của hắn, rồi nói: “Đại sư huynh, Lăng đại tiểu thư trúng kịch độc, huynh mau giúp muội cứu ‘nàng’ đi!”
Nhìn nét mặt căng thẳng của nàng, Tống Vấn Chi vội vén rèm xe lên, thấy dung mạo của Lăng Nhược Tâm, hắn cũng không khỏi ngẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-nang-dung-qua-kieu-ngao/1219777/quyen-1-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.