Nhân cơ hội mọi người đang không chú ý Thương Khinh bắt đầu có ý đồ muốn chạy, nhưng mà đời không như là mơ.
"Ý! Ngươi định đi đâu ngoạn chơi a?" Chi cười tà mị híp mắt nói, từng bước đi qua. Hừ! Đừng tưởng nãy giờ nàng không chú ý, ngay từ đầu đã biết tên này có ý định trốn đi rồi.
"Tha... tha mạng... đại nhân tha mạng a! ta có mắt như mù không thấy thái sơn a! Đại nhân tha mạng cho ta a!"Thương Khinh sợ hãi cực kỳ nói, hắn không muốn chết a! Hiện tại hắn mới biết rằng, mẹ nó! Tin đồn chính là tin đồn! Không thể tin được, phế vật cái quái gì chứ? Hắn bây giờ thực hối hận.
"Úc? Vậy sao? Vậy cho ngươi một cơ hội." Thanh Loan híp mắt cười nói, khóe môi câu lên một nụ cười tà mị. Ha hả, chết? Sao có thể nhanh vậy chứ? Người này vẫn còn có ích, chưa thể chết được. Hơn nữa nhìn qua hai tên này chắc chắn luôn khinh dễ nàng tương lai tướng công. Không thể dễ dàng tha thứ như vậy được.
"Được! Được! Điều nghe theo ngài, nghe theo ngài." Thương Khinh gật đầu như bổ tỏi đáp ứng ngay tức khắc.
"Ha hả... Chi, đem tên còn hại đến đây, làm hắn tỉnh lại." Thanh Loan cười lạnh nói, từ trong không gian lấy ra một khối ngọc bội tròn cầm ngắm ngía, hảo ngọc bội a~ Cầm vào thật là ôn nhuận cảm giác.
"Vâng, chủ tử." Chi nhanh nhẹn đáp sau đó kéo Khanh Hàn tới, bây giờ hắn đã ngất đi, mặt mày xám tro, khóe miệng còn đang ở phun máu đâu, nhìn rất chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-nang-ba-dao-qua/77252/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.