"Nương tử... xin ngươi đừng rời bỏ ta." Chiến Thiên Kỳ lặp lại một lần nữa, cánh tay nắm chặt lấy tay của Phượng Thanh Loan, có chút run rẩy sợ hãi.
Phượng Thanh Loan lòng mềm nhũn đi, trái tim khẽ bị bóp chặt, đau đớn lại ngọt ngào.
"Thịnh suy vinh nhục, vì ngươi mà bắt đầu. Cẩm tú tiền đồ vì ngươi mà kết thúc. Đời này kiếp này, tồn tại chỉ vì ngươi, còn những thứ khác đối với ta chỉ là hư vô." Phượng Thanh Loan đưa tay ôm lấy Chiến Thiên Kỳ, lớn giọng tuyên bố, ánh mắt sắc lạnh mà nhìn những người có mặt ở đây.
Chiến Thiên Kỳ à không, là tất cả những ai ở đây đều chấn kinh rồi. Bá đạo, ngông cuồng, tự tin quá rồi!!!
"Hôn ước này, muốn hủy nghĩ cũng đừng nghĩ." Phượng Thanh Loan lạnh giọng nói tiếp.
"Nương tử... ngươi thật tốt." Chiến Thiên Kỳ vùi mặt vào ngực của Phượng Thanh Loan, nhỏ giọng nói.
Phượng Thanh Loan, ngươi thật là tốt, tốt đến nỗi, ta không muốn lừa dối ngươi nữa... nhưng mà thật xin lỗi, đây không phải là lúc. Cho ta thêm thời gian đi...
"Chỉ với mình chàng." Phượng Thanh Loan nhếch miệng kiêu ngạo nói.
Nàng - Phượng Thanh Loan, không phải là loại người tốt gì, nàng rất xấu xa, máu lạnh, không chút tình cảm nào, nhưng nàng tình nguyện làm người tốt của Chiến Thiên Kỳ. Mọi thứ tốt, điều dành tặng cho hắn, và cũng chỉ mình hắn.
Chiến Thiên Kỳ im lặng nghe trái tim của mình nhảy loạn và tiếng tim đập trấn định của nàng.
Đáng ghét! Cảm thấy càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-nang-ba-dao-qua/2471432/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.