Quả thật, Lý lão hầu gia không phụ sự trông đợi của mọi người, vừa nhận được thư hồi âm của Tô Nhược Tuyết gửi về phủ, ông đã nổi giận đùng đùng ngay lập tức.
"Nếu lão tử không tự mình đi dạy dỗ thằng ranh con kia, lão tử sẽ không mang họ Lý! Đồ ngỗ nghịch, biết rõ Tuyết Nhi đang có mang mà còn dám lôi kéo con bé đi vào hang hùm ổ sói, lão tử phải dạy cho nó một trận nên thân! Người đâu, lập tức chuẩn bị ngựa, lão tử phải đi Tri Châu!"
Bên trong An Hi Cư, Lý lão hầu gia đang giận dữ, người người câm như hến, chỉ sợ mình phát ra một tiếng động nhỏ sẽ bị Lý lão hầu gia để mắt tới, mặc dù thời gian bọn họ hầu hạ trong An Hi Cư không ngắn, trong lòng cũng rõ ràng Lý lão hầu gia cũng chẳng phải loại người độc ác giết người bừa bãi, có điều mỗi khi Lý lão hầu gia tức giận, nghe thấy tiếng rống đó là bọn họ không kiềm chế được run rẩy.
Thấy còn chưa có ai làm theo lời mình, cơn giận của Lý lão hầu gia càng bạo phát, "Các ngươi chết hết rồi sao? Lão tử hô to nhiều lần như vậy mà vẫn không nghe thấy, đợi ăn gậy rồi mới làm phải không?!"
Bởi vì Lý lão hầu gia xuất thân từ quân ngũ, cho nên quy định trong Vĩnh Định Hầu phủ cũng dựa theo tiêu chí trong quân, phàm là phạm sai lầm đều phải chịu phạt gậy, nếu như phạm sai lầm nghiêm trọng thì trực tiếp xử theo quân côn, người thi hành hình phạt xuất thân từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-mau-toi-bao-ve-ta/919942/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.