Mấy ngày tiếp theo, Lý Dụ đều đi sớm về trễ, sáng sớm khi Tô Nhược Tuyết còn chưa thức dậy hắn đã rời đi, đến khuya khi Tô Nhược Tuyết đã ngủ say hắn mới trở về, nếu không phải giữa đêm cảm nhận được vòng ôm ấp áp quen thuộc kia thì Tô Nhược Tuyết thật sự cho rằng người này đã bốc hơi hoàn toàn.
Sáng sớm ngày hôm đó, sau khi Tô Nhược Tuyết ăn sáng một mình xong thì đi đến hậu hoa viên tản bộ, hiện tại thời gian nàng mang thai cũng đã dài, vận động kịch liệt không làm được nữa, nhưng mỗi ngày sau khi ăn xong nàng đều kiên trì đi dạo nửa canh giờ, đối với chuyện này Ngô ma ma tán thành cả hai tay. Phu nhân nhà mình vốn không yếu ớt, bà bớt lo lắng biết bao nhiêu.
Những năm qua bà đã gặp rất nhiều trường hợp, phàm là khi những quý nhân có thai là trở nên yếu ớt mười phần, lúc sinh sản thì chỉ biết chịu khổ. Ai may mắn thì cả người lớn và trẻ nhỏ không có chuyện gì, còn nếu không may mắn thì một xác hai mạng, số lượng cũng chẳng ít. Cho đến lúc đó, người hầu hạ bên cạnh sẽ không có kết cục tốt, chỉ cần một câu "Hời hợt vô trách nhiệm" là mất mạng như chơi, có mấy ai hiểu rằng, tự bản thân quý nhân không muốn thì người hầu như các bà cũng chỉ biết khuyên một hai lần, nhiều hơn nữa chỉ khiến người ta ghét.
"Nhị phu nhân, người gác cổng đưa đến mấy phong thư nói là từ Hầu phủ ở Kinh thành gửi đến." Ngô ma ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-mau-toi-bao-ve-ta/919940/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.