Từ trước đến nay người luyện võ có nhĩ lực tương đối khá, hai nha hoàn Tử Yên và Tử Oanh bị Lý Dụ đuổi ra xe ngựa phía sau thì còn đỡ, chỉ khổ cho Triệu Vô Minh y thôi, y và phu xe ngồi phía trước, phu xe là một nam tử trung niên lớn tuổi, người ta một lòng vung roi đánh xe ngựa chỉ sợ làm quý nhân bên trong khó chịu, cho nên tinh thần tập trung cao độ, lúc này cũng không chú ý bên trong xe xảy ra chuyện gì.
Nhưng Triệu Vô Minh thì nghe được hết đấy, y đỏ mặt tim đập nhanh, cực kỳ đau khổ, giả sử thiếu gia biết y nghe được, có thể thấy kết cục của y nhất định không vẻ vang gì.
Thấy sắp đến đầu ngỏ Hầu phủ, hai mắt Triệu Vô Minh chớp chớp, y im lặng giật lấy dây cương trong tay phu xe, hai tay run lên, ngựa hí lên một tiếng rồi chuyển hướng.
"Sao thế đại nhân...." Phu xe khó hiểu hỏi, song lời còn chưa nói hết ông đã thấy nửa bên mặt lạnh lùng của Triệu Vô Minh, tiếp theo ông đành an phận ngậm miệng lại.
Chẳng qua ông chỉ là một phu xe nho nhỏ, người ta muốn đi như thế nào thì mặc người ta, làm gì có chỗ cho ông chất vấn!
Sau thời gian hai nén hương, xe ngựa dừng lại trước cửa hầu phủ.
Triệu Vô Minh đứng bên cạnh xe, đầu cũng không dám ngẩng lên, lão tổ tông nói hay lắm, phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nghe, có như thế mới sống được lâu dài, những lời này áp dụng trên người thiếu gia nhà mình thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-mau-toi-bao-ve-ta/919904/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.