Cuối cùng, lúc mọi người thấp thỏm không yên, có chờ mong có lo lắng, thời gian yết bảng đã đến.
Từ sáng sớm Lý Hải đã không màng ăn uống, cậu tiện tay cầm cái bánh bao rồi chạy thẳng ra đường lớn. Nếu thiếu gia nhà mình đứng đầu bảng thì tất nhiên lễ bộ sẽ sai người đến báo, nhưng Lý Hải làm sao chờ được bọn họ đến báo? Lúc này, cậu đã đến địa điểm yết bảng chờ từ lâu rồi.
Giờ Thìn, bầu trời sáng rõ, trong lúc mọi người đang hô hào chờ đợi, rốt cuộc người cầm danh sách yết bảng đã đến, trước khi đến Lý Hải rất có lòng tin, nhưng khi thấy mọi người sau lưng nôn nóng, thời gian chờ đợi lại lâu, cậu cũng không tránh khỏi hồi hộp không yên, dù sao kỳ thi này đều tập hợp tất cả tinh anh trong giới tài tử của Đại Hạ, đương nhiên cậu rất tin tưởng tài năng của thiếu gia nhà mình, chỉ là, không có chuyện gì là tuyệt đối và chẳng có ai hoàn mỹ cả...
Được rồi, được rồi, hình như dùng hai câu này không thích hợp với hoàn cảnh bây giờ lắm, có điều hiện giờ Lý Hải không còn tâm trạng quan tâm những thứ này, viên quan yết bảng đã tới rồi đây này.
Thế là, dưới sự lo lắng bất an của Lý Hải, cuối cùng danh sách cũng được dán lên, phát huy tác dụng của nó, khi nhìn thấy tên đứng đầu bảng, hai tay Lý Hải nắm chặt, lòng đầy kích động, có điều cậu cố gắng kiềm chế lại, đầu ngẩng cao như một chú gà trống nhìn quanh khắp bốn phía, cậu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-mau-toi-bao-ve-ta/919885/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.