Sắc mặt Tô Nhược Tuyết lạnh hẳn, nàng ngẩng đầu nhìn Lý Dụ trước mắt, không chút dao động, "Tình cảm sâu sắc của Nhị công tử chỉ sợ Nhược Tuyết không có phúc hưởng, mong rằng từ nay về sau Nhị công tử đừng nhắc tới nữa."
Rõ ràng lúc nãy còn rất tốt, sao bây giờ nói trở mặt là trở mặt ngay thế? Hắn yêu thích nàng, quan tâm nàng, để nàng trong lòng, thậm chí lúc trước còn hôn nàng, nếu không lấy nàng thì hắn là đồ dê xồm à? Lý Dụ không hiểu tại sao lại như vậy, hắn lập tức hỏi ngay không cần suy nghĩ, "Nàng không muốn ta lấy nàng?"
Không biết tại sao, vừa nói xong Lý Dụ chợt nhớ tới bản điều tra mà hắn có, nàng có một biểu ca thanh mai trúc mã, nháy mắt một cơn ghen tuông che mất lý trí hắn.
Đôi mắt phượng của Lý Dụ híp lại, sắc mặt cũng trở nên quái dị, rõ ràng độ cong nơi khóe môi vẫn không thay đổi nhưng lại khiến người ta có cảm giác không thoải mái, hắn nhìn chằm chằm vào mắt Tô Nhược Tuyết, gằng từng câu từng chữ, "Không muốn ta lấy nàng, chẳng lẽ nàng muốn người khác lấy?"
Người khác...Tô Nhược Tuyết hơi mơ màng, không biết "Người khác" trong miệng hắn là ai, có điều bất luận là hắn hay là ai thì nàng cũng không muốn tái giá, đời này nàng chỉ muốn chăm sóc phụ thân, quản lý Tô gia mà thôi.
Tuy nhiên, những lời này nàng không cách nào nói ra khỏi miệng, một nữ tử khuê các sao lại có ý nghĩ kinh hãi thế tục như vậy được? Cho nên, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-mau-toi-bao-ve-ta/919873/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.