"Nhị thiếu gia, người đây là đang làm gì trong hậu viện của tam thiếu gia vậy ạ?"
Nô tì cận thân của Dạ Nguyệt lên tiếng hỏi. Phong Mộ Hàn nghe thấy thì giật nảy mình, vội đưa tay lên miệng mình ra hiệu im lặng..
"Suỵt! Nói nhỏ thôi!"
Sau khi quan sát xung quanh, nhận không có ai, Phong Mộ Hàn lại nói tiếp..
"Lão tam đang bị ốm, ta muốn làm chút đồ tẩm bổ cho đệ ấy!"
Nô tì cận thân của Dạ Nguyệt khó hiểu 「Làm đồ tẩm bổ thì phải vào bếp chứ, nhị thiếu gia cũng lạ quá đi!」
Phong Mộ Hàn thấy nô tì này đứng ngơ ra mà không chịu đi, liền có chút bực mình..
"Đi làm việc của ngươi đi!"
Nô tì cận thân của Dạ Nguyệt giật mình, liền nhận ra mình đã vô lễ với Phong Mộ Hàn, liền cúi đầu nhận sai..
"Xin lỗi thiếu gia, nô tì sẽ đi ngay ạ!"
Phong Mộ Hàn không thèm liếc nhìn lấy 1 cái, chỉ chăm chú nhìn vào con gà mà Phong Mộ Hàn đang nướng cho Dạ Nguyệt, phe phẩy tay cho qua chuyện..
"Đi đi! Đi đi! Lần sau chú ý hơn là được!"
Thái độ này của Phong Mộ Hàn khiến nô tì cận thân của Dạ Nguyệt có chút tức giận mà nghiến răng, tay nắm chặt 「Kiêu ngạo gì chứ? Chẳng qua cũng chỉ là 1 nhị thiếu gia nhỏ nhoi.」nhưng dù có tức giận cũng không thể làm gì, nô tì cận thân của Dạ Nguyệt đành hành lễ với Phong Mộ Hàn rồi rời đi..
Phong Mộ Hàn ngồi lủi thủi ở đó mà nướng gà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-mau-mau-yeu-ta/2726124/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.