- Phù, may quá, thoát rồi
Hai người đáp xuống Trúc Chi viện, nàng đi một mạch vào phòng rót chén trà uống một hơi, nếu bị Bạch Doãn Vi bắt được chẳng biết phải đối mặt làm sao, có khi còn bị bịt miệng.
- Nàng biết sợ sao?
- Đương nhiên rồi, tên mặt lạnh như hắn tốt nhất đừng chọc vào
Sở Thương Dạ vẫn là cái bộ ân cần lau mồ hôi cho nàng, có chuyện gì hắn cũng đều bình tĩnh như vậy thật là không biết hắn nghĩ cái gì trong đầu.
- Nàng mệt rồi, đi ngủ thôi
- Ta chưa có mệt nha, ta còn có thể làm một số chuyện đó, chẳng hạn như...
...diễn lại cảnh ban nãy
Nghê Thường cười xấu xa, nàng đẩy hắn ngã xuống giường, y phục trên người cũng từng lớp cởi bỏ chỉ chừa lại lớp áo trong.
Bờ vai trắng nõn, nàng bước đến cố tình câu dẫn hắn, ai bảo hắn ban nãy tỏ vẻ quân tử làm gì, nàng phải chọc hắn, xem hắn có đỏ mặt hay không.
- Nương tử muốn viên phòng sao?
Nước cờ này nàng tính sai rồi, hắn không đỏ mặt ngược lại còn đổi ngược tình thế, nàng từ chủ động chuyển sang bị động.
- Ta... ta đùa chút thôi mà, chàng...chàng đừng căng thẳng
- Ta thấy nàng mới căng thẳng, đến nói cũng không rõ ràng
Hắn ghé sát vào tai nàng trêu chọc, ở bên ngoài hắn chính là một chính nhân quân tử, nhưng mà trên giường thì hắn không chắc!
- Tiểu Nghê
- Hả?
- Là nàng chọc ta trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-luu-manh/3620510/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.