- Ai da, chàng đó, cho ta xuất phủ đi mà, người ta một ngày không được chạy nhảy liền khó chịu
- Không được, đợi ta xử lý chút chuyện rồi cùng nàng đi, bên ngoài rất nguy hiểm
- Nguy hiểm gì chứ, đó chỉ là cái cớ
Diệp Nghê Thường bĩu môi, nếu như có nguy hiểm thì hắn đi theo nàng cũng phải bảo vệ hắn thôi.
- Tiểu Nghê, nàng hay là ngồi xuống ăn chút điểm tâm đi, ta rất nhanh liền đi cùng nàng
Sở Thương Dạ dỗ dành, không phải là hắn không muốn cho nàng ra ngoài mà là dạo gần đây tai mắt của hắn bẩm báo có kẻ đang điều tra nàng.
Hắn chỉ sợ nàng tính tình tùy hứng, làm việc gì cũng không nghĩ nhiều liền sẽ cho kẻ xấu cơ hội hạ thủ.
- Được thôi, đợi một chút cũng không sao
- Ngoan
Nàng buồn chán ngồi cạnh hắn gặm điểm tâm lâu lâu lại liếc mắt xem hắn đang làm gì. Hắn cũng không có gì giấu diếm nàng, tay áo lay động nhanh chóng viết xong bức thư .
- Tư Dạ
- Có thuộc hạ
- Đem bức thư này gửi đi đến biên cương, nhớ là phải tận tay giao cho phụ vương ta
- Thuộc hạ rời kinh vậy còn người phải làm sao?
Bên cạnh Sở Thương Dạ chỉ có hắn là thuộc hạ thân cận, ở kinh thành nguy hiểm trùng trùng, đối thủ của bọn họ lại chính là hoàng đế.
- Ây da, có ta ở đây ngươi lo cái gì chứ
- Thế tử phi, người cũng đâu thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-luu-manh/3620500/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.