Lộ Tiểu Vân đun thuốc xong, chia ra đút cho Tĩnh nương cùng Lộ Tiểu Linh uống, nàng nhìn đứa trẻ nhỏ như con mèo, trong lòng đầy trìu mến, đây là người thân của nàng ở thời không này, thân đệ đệ của nàng.
Đứa trẻ rất yếu ớt khiến cho người ta lo lắng, Lộ Tiểu Vân thấm chỉ cũng không dám ôm hắn, ngay cả tiếng khóc cũng yếu ớt, nàng chỉ có thể hết sức thận trọng chiếu cố. Lạc thần y nói thân thể Tĩnh nương hao tổn quá nghiêm trọng, có thể giữ được mạng đã là vạn hạnh, sau này không thể làm việc nặng, phải dưỡng thật tốt, nếu như không phải gặp được hắn, đã sớm một xác hai mạng.
Lộ Tiểu Vân không chút hoài nghi lời nói của Lạc thần y, đối với hắn tràn đầy cảm kích, nếu như không phải Tiểu Thất gọi thần y tới, nàng cũng không dám tưởng tượng tình huống bây giờ ra làm sao.
Đứa nhỏ bú một chút sữa rồi thiếp đi, Lộ Tiểu Vân đem hắn nhẹ nhàng đặt bên người Tĩnh nương, trong bụng đột nhiên kêu cô cô, lúc này mới phát hiện ra mình đã đói đến mức ngực dán vào lưng, hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, lúc này thật vất vả mới có thể thở ra.
Dưới ánh trăng cùng ánh lửa, ninh một nồi cháo gạo sền sệt, gạo này cũng là Tiểu Thất tìm người đưa tới, nàng quyết định muốn kiếm nhiều bạc một chút bạc, báo đáp người đã trợ giúp các nàng, không thể làm người tri ân không báo đáp.
Mẹ con mấy người uống xong cháo đặc, cùng nhau chui vào trong chăn, mặc dù nhà lá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-lai-kiem-tien/177140/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.