Vừa nghe đến ba chữ 'đại pháp sư bọn người của Lăng Việt sắc mặt không biến đổi, mọi người không đến tìm bọn chúng nhưng nhưng bọn La Tương lang kia lại tìm đến đây.
Người trong giang hồ điều biết người La Tương Lang làm nhiều việc ác, tùy ý giết người tu luyện ma công, mà các đệ tử Tây vực lại gian dâm không từ bất cứ việc xấu gì nguyên nhân không đến tìm bọn chúng mà bọn chúng lại chạy đến.
Nhiếp Thư Thần ánh mắt cảnh giác nhìn bọn chúng, trên xe ngựa có năm tên ám vệ bảo vệ an toàn, nhìn xem đối phương có hành động gì, không có nữa điểm sai lầm.
Bên ngoài có tiếng vang lớn, Sở Nhụy sớm đã thức dậy, kéo rèm cửa im lặng xem ở ngoài cửa sổ.
Lúc này nhóm người bọn họ tảng ra có một người trung niên đang ngồi ngay ngắn trên kiệu, trên người khoác một chiếc áo cà sa màu vàng, bộ dáng đầu trâu mặt ngựa, khuôn mặt dữ tợn, đúng là La Tương Vương.
Sở Nhụy nhìn thấy người này vỗ tay hai cái hướng tới Nhiếp Thư Thần nói:"Phòng chính đại nhân nghe danh đã lâu hôm nay mới được gặp mặt, trăm nghe không bằng mắt thấy."
Nhiếp Thư Thần không để ý những lời nịnh hót, lạnh lùng chấp vấn hắn nói:"La Tương Vương ngăn xe ngựa của ta lại không biết là có chuyện gì?"
"Nếu người đã nói thẳng, ta cũng không dòng vo." La Tương Lang nói tiếp:" Mời đại nhân để cô nương trong xe ngựa lại."
Nghe đến đây Sở Nhụy cảm thấy kinh ngạc nàng không biết được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-khong-mac-gia-troi-y/3077450/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.