Lần xuất hành tới thiên hạ đệ nhất trang lần này vốn là do Long Cẩn đích thân đi, nhưng hắn lại là vua một nước nên khó mà thoát thân.
Còn Phi Sắc lại lấy lời hứa khi xưa Long Ngọc phải bảo vệ hắn để mặt dày đi theo.
Vì thế, hành trình lần này ít đi một Long Cẩn, nhiều thêm một Phi Sắc.
Dọc theo đường đi, Long Ngọc đều tỏ ra lạnh lùng trầm mặc, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Còn Bạch Phượng Ca lại tựa sát vào người Phi Sắc, đem phân nửa sức nặng của mình tựa lên người hắn, nhắm mắt dưỡng thần.
Nói về Phi Sắc, tất nhiên là hắn rất thích chí cho bạn nữ nào đó dựa vào rồi.
Tuy không có ai nói gì cũng có chút buồn chán, nhưng yên lặng thế này cũng không tệ chút nào.
Yên lạng không duy trì được bao lâu thì bị tiếng ngựa hí vang đánh gãy.
Cùng với tiếng kêu thê lương của con ngựa, xe cũng bắt đầu lắc lư kịch liệt.
“Có chuyện gì xảy ra vậy?” khí lạnh trong mắt Long Ngọc càng lúc càng thịnh.
“Vương gia! Có sát thủ, phía trước là vực thẳm!” bên ngoài xe, giọng nói có chút lo lắng nhưng ẩn giấu tia trấn định truyền vào.
“...”hai mắt Long Ngọc tối xầm lại, sau đó nhanh như chớp túm lấy Phi Sắc và Bạch Phượng Ca lôi ra ngoài xe, phi thân phá tan lọng xe.
Tiếp đất, Long Ngọc buông Phi Sắc và Bạch Phượng Ca xuống.
Con ngựa không bị khống chế lập tức phi thẳng về phía trước, rơi xuống vách núi đen cùng chiếc xe ngựa, bỏ lại sau lưng cát bụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-hau-cung-man/759733/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.