“Cái này...” tú bà lộ ra vẻ khó xử, “Hôm nay thân thể của Phi cô nương có chút không khỏe, không tiện gặp khách.”
”Ha ha, Hồng Trang lâu mở của là để đón khách, nay lại không cho khách vàonữa, hình như không ổn lắm nhỉ?” Long Cẩn cười rất ôn hòa.
Nhưng nụ cười ôn hòa kia lại làm tú bà cảm thấy có gì đó sắc nhọn đâm vào lưng, lạnh lẽo từ lòng bàn chân truyền đi khắp cơ thể.
Nếu bà biết được thân phận của Long Ngọc thì chắc cũng lờ mờ đoán ra thân phận của Long Cẩn và Lãnh Duy.
Tuy thế lực sau lưng của Hồng Trang lâu rất vĩ đại nhưng cũng không hề muốn giao chiến với triều đình.
Điểm này tú bà hiểu rất rõ.
Sau khi ổn định lại, tú bà miễn cưỡng cười nói, “Công tử cứ đùa, chẳngqua... Phi Sắc cô nương không phải là người của chúng tôi, nàng ta chỉlà vừa tới kinh đô thì hết bạc nên mới mượn tay chúng tôi thôi.”
Hồng Trang lâu có chút bất đồng với các thanh lâu khác.
Các cô nương ở đây đều tự nguyện ở lại Hồng Trang lâu, kí kết “hợp đồng lao động“.
Đương nhiên cũng có một số cô nương giống như Phi Sắc, chỉ treo biển hànhnghề, còn Hồng Trang lâu chỉ là nơi cung cấp mặt bằng và thu ngân lượng.
Tuy nói chỉ trong thời gian ngắn, nhìn bề ngoài Hồng Trang lâu có vẻ kémcác đồng nghiệp khác, nhưng dần dần thì cái lợi lại trồi lần lên.
Có thể nói, chỉ trong vòng sáu năm, Hồng Trang lâu giống như một con hạclạc giữa bầy gà đã đỗ trạng nguyên, thủ đoạn kinh doanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-hau-cung-man/759726/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.