Tròng mắt nàng lấp lánh như bảo thạch, là người ngay thẳng, hào phóng, không chút giả bộ, không giống đám oanh oanh yến yến bên cạnh hắn, một đám người đẹp thì có đẹp nhưng lòng dạ như rắn độc, tràn đầy mưu tính.
Diệp Mộ Liễu càng cúi đầu thấp hơn, vốn là người luôn luôn thẳng thắn, giờ phút này lại đỏ mặt xấu hổ. Hàng mi dài buông xuống, như cánh bướm đang vươn cánh muốn bay đi, che lại ánh sáng lấp lánh bên trong đôi mắt nàng.
“Liễu Nhi…”
Tình ý dào dạt, rốt cuộc Lý Ngọc cũng không nhịn được nữa, dược tính bị hắn áp chế rất lâu, rốt cuộc cũng bạo phát.
Không hiểu vì sao lại hành động như vậy? Hà động tình? Hay là ham muốn?
Hắn cúi đầu xuống, nụ hôn rơi trên cánh môi hồng mọng nước của nàng…
Hắn dịu dàng nắm lấy cằm nàng, đôi môi ướt át, non mềm, trằn trọc, hết sức trêu đùa.
Trên người hắn mang mùi Long Tiên hương đặc biệt, cùng với không khí nóng bỏng làm cho lòng nàng rối bời.
Hơi thở nam tính cùng với lòng bàn tay nóng bỏng của hắn làm cho nàng cảm thấy vừa nóng vừa có cảm giác ngứa ngáy, khiến cho chân tay nàng mềm nhũn…
“Đừng, đừng như vậy…”
Cảm thấy ngượng ngùng, theo bản năng nàng kháng cự loại tiếp xúc thân mật của hắn. Nàng vươn tay muốn đẩy hắn ra lại cảm thấy một chút sức lực cũng không có.
Giọng nói bất an cùng hoảng sợ trong nháy mắt kêu gọi lý trí của hắn trở lại.
Lý Ngọc hít một ngụm khí lạnh, buông nàng ra. Bên trong đôi mắt đen lóe ra ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/33126/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.