“Tiệc lớn thì không cần, chỉ cần chúng ta thôi là đủ.” Lý Ly cũng nói lời đề nghị.
“Tốt, chỉ có gia đình chúng ta.” Lý Ngọc vui vẻ đáp ứng.
Tiểu Kiệt nhi ngơ ngác nhìn hai người xinh đẹp vừa tới, là ai vậy, sao bé còn chưa bao giờ thấy?
" Bá bá, ngài là ai vậy? Còn có cả tỷ tỷ xinh đẹp này nữa? "
Nhìn biểu tình của bé, mọi người cười vui vẻ.
" Đây là tiểu Hoàng tôn của chúng ta đây sao? Nào, tới đây để Hoànggia gia bế con một chút. " Lý Ly vui vẻ bế Long Hạo Kiệt lên.
" Hoàng gia gia sao? Sao con chưa bao giờ thấy ngài? "
" Không phải bây giờ đã thấy sao? " Lý Ly hỏi ngược lại.
" Kiệt nhi, mau gọi Hoàng gia gia đi. " Diệp Mộ Liễu dịu dàng bảo con trai.
Long Hạo Kiệt ngoan ngoãn nghe lời: " Hoàng gia gia. " Âm thanh non nớt vang lên, thật làm cho người ta yêu thương mà.
" Ngoan, con là Kiệt Nhi sao, đến, Hoàng gia gia cho con lễ vật. " Nói xong liền đưa cho tiểu Kiệt nhi một miếng ngọc bội xanh biếc hình mặt trăng, hắn không biết hài tử làm nam hay nữ bèn chuẩn bị lễ vật này.
" Cám ơn Hoàng gia gia. " Tiểu Kiệt nhi nhận lấy rồi nhanh chóng đeo vào cổ.
Oa thật là đẹp, bé cũng rất thích Hoàng gia gia này đấy.
" Hoàng gia gia, ngài thật tuấn tú. " Long Hạo Kiệt hào hứng khen.
" Thật sao? Có tuấn tú hơn Phụ hoàng của con không? " Lý Ngọc ở bên cạnh vừa nghe liền làm bộ giận dỗi.
" Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894284/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.