“Ninh phi nói đi đừng ngại, chỉ cần Bản cung có thể làm được, tuyệt không lấy lệ.”
Bình thản nâng Ninh phi Nghiêm Thủy Dao, Diệp Mộ Liễu cười nói.
“Ninh phi có bệnh trong người, không cần phải hành đại lễ lớn như vậy.”
“Không, không phải.”
Nghiêm Thủy Dao lắc đầu, nhìn vào đôi mắt Diệp Mộ Liễu, đầy kiên quyết.
“Nô tì quỳ ở đây là muốn cầu xin Hoàng hậu nương nương thu dưỡng Ninh nhi, cho nên không thể không làm như vậy.”
“Thu dưỡng Ninh Hoa?”
Lý Ngọc nhíu mày, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
“Ái phi nói vậy là có ý gì? Đang tốt lành sao lại nói những lời như vậy?”
Lấy lui làm tiến hay là xuất phát thật lòng?
“Bẩm Hoàng thượng, lời nô tì nói là thật sự, những câu này đều là thật lòng. Không phải nô tì cố ý nói vậy, lần bệnh nặng này Nô tì đã hiểu ra rất nhiều điều.”
Nói tới đây, Nghiêm Thủy Dao dừng lại, gương mặt tái nhợt cười khổ một cái, sau đó biến mất không thấy.
“Có điều Hoàng thượng không biết, lần này nô tì mắc bệnh hết sức kì quái, thiếu chút nữa lấy luôn cái mạng này của nô tì. Trong lòng nô tì có chút buồn bực, vì vậy, sau khi tốt hơn một chút thì đi Hoàng tự cầu xin chủ trì Thích không đại sự.”
“Thích không đại sư nói, cả đời này của nô tì có duyên với Phật môn, trận bệnh này là cảnh cáo của ông trời. Nếu sau này nguyện ý quy y cửa phật, sẽ không lo bệnh tật, nếu không sẽ gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894238/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.