“Diệp Mộ Liễu, rốt cuộc ngươi cũng tỉnh.”
Lời nói đến miệng lại bị Lý Ly nuốt xuống, bàn tay duỗi ra ở không trung từ từ thu về.
Lý Ly cưỡng chế sự mãnh liệt trong lòng, khóe môi nhếch lên một vòng cung, trong mắt ba phần nhu tình, ba phần ý cười, còn ba phần không thể giấu hết sự kinh hỉ.
“Hoàng hậu nương nương, người rốt cuộc cũng tỉnh lại rồi!”
“Nước, ta muốn uống nước...”
Âm thanh khàn khàn, vỡ vụn, suy yếu không nghe rõ, nhưng rơi vào trong lỗ tai Lý Ly lại hết sức tự nhiên.
Nghe vậy, Chu thái y vội vàng rót một chén nước cho Lý Ly.
Lý Ly cẩn thận nâng Diệp Mộ Liễu ngồi dậy, nửa dựa vào đầu giường, lại dùng gối làm đệm lót lưng cho nàng.
Lúc này mới cầm chén nước trà bằng sứ thanh hoa đến bên môi Diệp Mộ Liễu.
Khác với ngày xưa, hiện tại Diệp Mộ Liễu uống từng ngụm, tham lam uống nước trong chén.
Mãi đến khi nàng uống đủ mới thỏa mãn thở dài một hơi, khóe môi cong cong.
“Hoàng thúc...xem ra, ta còn chưa chết có phải không?”
“Hoàng hậu nương nương hồng phúc tề thiên, Diêm vương cũng không dám nhận.”
Thấy nàng còn có thể nói đùa, Lý Ly thở dài nhẹ nhõm một hơi, trái tim thấp thỏm lúc này mới hoàn toàn hạ xuống.
Có thể lần nữa nhìn thấy nụ cười của nàng, đối với hắn mà nói là ông trời ban ân rồi.
Bất quá Diệp Mộ Liễu, ước định của chúng ta phải huỷ bỏ rồi!
Xem ra, trên đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894204/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.