Chu thái y ngượng ngùng cười cười, cẩn thận nói:
“Vương gia có muốn Cựu thần nói chuyện vết thương của Vương gia cho Hoàng thượng biết hay không?”
“Ngươi nói xem?”
Con mắt hẹp dài của Lý Ly đen như nước, ẩn ẩn ánh sáng trong mắt, chỉ hơi nghiêng người một cái, khí thế vô cùng.
Như cười như không nhìn hắn, biểu tình của Lý Ly lại hết sức bình tĩnh, tràn ngập áp lực vô hình.
“Chu thái y là người thông minh, nên biết phải làm như thế nào, tất nhiên không cần Bổn vương phải phân phó.”
Cân nhắc trong giây lát đối với Chu thái y mà nói, Nhiếp chính vương lời nói vô tình, so với Hoàng thượng càng đáng sợ hơn.
Dù sao phải đắc tội với một người, hắn tất nhiên là chọn đắc tội với người kia.
Hơn nữa, dù Hoàng thượng có trách tội chỉ cũng là chủ ý của Nhiếp Chính vương không phải sao?”
“Cựu thần hiểu rõ.”
Lý Ngọc hơi gật đầu, Chu thái y cung kính nói:
“Cựu thần sẽ nghe theo Vương gia phân phó mà làm, chỉ là sau này bị Hoàng thượng trách tội thì vẫn mong Vương gia thay Cựu thần cầu xin một chút...”
“Đó là đương nhiên.”
Gật đầu, Lý Ly thở dài nhẹ nhõm, rũ mắt nhàn nhạt nói:
“Chu thái y, ngươi nói thật đi. Rớt cuộc Bổn vương như thế nào rồi hả?”
“Ngoại thương của Vương gia không có trở ngại, ngược lại độc này hết sức khó giải quyết.”
Nhíu mày, Chu thái y cúi đầu trầm tư, sau đó mới mím môi nói:
“Chắc hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894185/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.